Nỗi ân hận muộn màng của nghịch tử giết cha
Ở cái tuổi đáng lẽ được vui vầy bên con cháu, Lù Văn Phúc giờ đây ngồi trong bốn bức tường trại giam Yên Hạ (Sơn La) với những nếp nhăn chồng chất trên khuôn mặt khắc khổ. Mỗi ngày qua đi, hắn lại lặng lẽ nhìn thời gian trôi qua trong sự dày vò của bản án lương tâm. Tội lỗi mà hắn từng gây ra – sát hại cha ruột của mình trong cơn say máu – đã đẩy hắn vào bi kịch chẳng bao giờ có thể quay lại được.
Chân Dung Tội Lỗi
Đã hơn một thập kỷ trôi qua kể từ khi Phúc vào tù, người đàn ông sinh năm 1968 này không còn nét gì của một thanh niên từng khỏe mạnh, đầy sức sống. Bước chân khập khiễng, mái đầu bạc phơ và ánh mắt luôn nhìn xuống đất, Phúc xuất hiện như một ông lão cô độc trong căn phòng gặp gỡ với phóng viên. Nỗi ăn năn hiện lên trong từng cử chỉ, đôi bàn tay đan vào nhau run rẩy. Có lẽ, đối với người phạm nhân này, sự dằn vặt và tội lỗi mà hắn phải chịu đựng còn đáng sợ hơn cả hình phạt pháp lý.
Khi nhắc đến tội danh giết cha, Phúc lúng túng và ngần ngại. “Tôi không biết bắt đầu từ đâu, đau lòng lắm cán bộ ạ, trên đời này có tội nào lớn hơn việc sát hại chính bố đẻ của mình,” Phúc nghẹn lời, cúi mặt. Phúc kể lại cuộc đời đầy biến cố của mình bằng giọng buồn bã, nhắc đến niềm hối hận sâu sắc vì đã để mất đi sự yêu thương của gia đình chỉ vì những lỗi lầm không thể cứu vãn.
Bi Kịch Của Những Cơn Say
Lù Văn Phúc là con cả trong một gia đình người dân tộc Thái tại bản Luồng, xã Chiềng San, huyện Mường La, tỉnh Sơn La. Với cha mẹ, Phúc từng là niềm tự hào khi được học hành và đi bộ đội về quê. Đến năm 24 tuổi, hắn lập gia đình, sinh con và được cha mẹ cắt cho một mảnh đất riêng để dựng nhà, bên cạnh đó còn có một mảnh vườn rộng trồng cây ăn quả cách nhà khoảng 1km để phát triển kinh tế. Cuộc sống của hắn tưởng chừng sẽ tiếp diễn bình yên như bao gia đình khác nếu không có những mâu thuẫn âm ỉ và cơn say rượu định mệnh đẩy hắn vào vòng lao lý.
Theo lời kể của Phúc, khi các con hắn dần trưởng thành, mảnh đất vườn mà cha hắn từng tặng lại trở thành tâm điểm mâu thuẫn gia đình. Cha hắn, vì thương em trai Phúc còn khó khăn, muốn lấy lại mảnh đất đó để trao cho người em. Phúc không đồng ý và đã âm thầm làm sổ đỏ đứng tên mình trên mảnh đất, dẫn đến những lần tranh cãi nảy lửa trong gia đình.
Vào ngày 20/7/2012, cuộc xung đột gia đình đẩy lên đỉnh điểm khi Phúc thấy cha mình – ông Ắng, say rượu về nhà và chửi vọng xuống nhà của Phúc. Không kiềm chế được cảm xúc, Phúc đã nhặt đá ném về phía cha, và bị cha và em trai Lò Văn Giót ném đá lại. Trong cơn giận dữ và men say, Phúc chạy vào bếp, lấy con dao quắm và lao lên chém ông Ắng, gây ra chấn thương nghiêm trọng. Ông Ắng được đưa đi cấp cứu nhưng do vết thương quá nặng đã qua đời sau đó ba ngày. Tháng 3/2013, Phúc bị tuyên phạt tù chung thân.
Những Đêm Dài Không Ngủ Trong Trại Giam
Ngày bị tuyên án, Phúc đã ngã gục. “Nhiều đêm trong trại, tôi không thể nào chợp mắt, chỉ mong đó là cơn ác mộng để khi tỉnh dậy vẫn thấy cha,” Phúc tâm sự. Hắn hiểu rằng mình đã đánh mất tất cả, từ tình thương của mẹ, của các em đến lòng tôn trọng của vợ con. Đau đớn hơn, gia đình Phúc từ mặt hắn suốt 7 năm, không một bức thư, không một lời động viên. Vợ hắn cũng phải chuyển nhà đi nơi khác vì bị xa lánh và chịu đựng nhiều điều tiếng.
Đối với Phúc, những ngày tháng trong trại giam là chuỗi dài của sự dằn vặt và tự trách. Những giấc mơ đêm thường quay lại cảnh cha con bên nhau trong bữa cơm gia đình – điều hắn từng xem nhẹ. “Giờ đây, mỗi khi nghĩ về giấc mơ ấy, tôi lại đau đớn và chỉ ước có thể trả lại mảnh vườn để không phải mang tội lỗi này,” Phúc nghẹn lời.
Bước Chuyển Cảm Xúc Sau 7 Năm Biệt Tăm Tin Tức
Sau 7 năm, gia đình cuối cùng cũng tha thứ cho Phúc và đến thăm ông. Phúc nhớ lại giây phút được gặp mẹ và các em với nỗi niềm vừa mừng vừa tủi. “Tôi đã nói với mẹ rằng mình có lỗi, rằng tôi chỉ mong mẹ tha thứ,” hắn kể trong nước mắt. Vợ ông, người phụ nữ đã đứng vững để lo toan cho con cái trong suốt những năm tháng ấy, cuối cùng đã giúp gia đình nhìn lại và chấp nhận Phúc, dù tội lỗi mà hắn gây ra không thể nào quên được.
Cuộc sống trong trại giam của Phúc, dù khắc nghiệt nhưng không hoàn toàn thiếu thốn tình người. Phúc được cán bộ trại giam giúp đỡ mỗi khi sức khỏe yếu. Sự quan tâm ấy đã giúp Phúc có thêm động lực để cải tạo, mong một ngày được trở về với gia đình, dù chỉ là trong vài năm ngắn ngủi còn lại của cuộc đời.
Niềm Hy Vọng Được Chuộc Lỗi
Mặc dù những năm tháng xa gia đình đã bào mòn sức lực và khiến Phúc suy kiệt, nhưng hắn vẫn mang hy vọng được trở về, để tự tay thắp một nén hương tạ lỗi với cha, chăm sóc mẹ già gần 80 tuổi, và có thể sống bên vợ con. Phúc kể rằng giờ đây hai con trai của hắn đều đã lập gia đình và sống tốt, thường xuyên vào thăm hắn trong trại. Những lần gặp ngắn ngủi ấy là động lực lớn lao để hắn cố gắng cải tạo, để ít nhất chuộc lại một phần lỗi lầm trước gia đình. “Tôi chỉ mong đến ngày mãn hạn trở về, dù sức yếu cũng cố gắng thắp cho bố một nén nhang để lương tâm thanh thản, chỉ mong khi đó mẹ già vẫn còn đủ sức khỏe để kịp nhìn thấy đứa con trai tội lỗi này làm tròn chữ hiếu,” Phúc trầm ngâm.
Nhìn dáng đi lầm lũi của người đàn ông, từng bước chậm chạp quay về phía phòng giam sau cuộc gặp, không ai có thể chắc rằng ước nguyện của hắn sẽ thành hiện thực. Nhưng với Phúc, dường như chỉ cần có thêm một cơ hội được chuộc lỗi, dù trong một khoảng khắc ngắn ngủi, cũng đủ để hắn cảm thấy mãn nguyện.
Tin mới nhất
Cùng chuyên mục:
Văn hoá và Pháp luật - Cơ quan ngôn luận của Viện Nghiên Cứu Thông Tin – Chính Sách Văn Hóa Và Pháp Luật Việt Nam.
Tổng phụ trách: TS danh dự Bùi Hải Dính
Chủ tịch Hội Đồng Cố Vấn Viện: PGS, TS Nguyễn Thế Kỷ – nguyên là Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khóa XII, hiện là Chủ tịch Hội đồng Lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật Trung ương
Cố vấn nội dung: Dương Văn Khá – Nguyên Chánh văn phòng Ban Tôn giáo Chính phủ
Chánh văn phòng: Nguyễn Lan Phương
Ban biên tập: Nguyễn Thị Ngọc Bích
Links nhanh
Liên hệ hợp tác
Địa chỉ: Số 164, Phố Hồng Mai, phường Quỳnh Lôi, quận Hai Bà Trưng, Thành phố Hà Nội
Hotline: 0919458681
Email: tapchi@vanhoaphapluat.vn
Tìm đường
©2024 Bản quyền thuộc Viện Nghiên Cứu Thông Tin – Chính Sách Văn Hóa Và Pháp Luật Việt Nam.